KHOẢNH KHẮC BÌNH YÊN
Lững thửng đi dọc theo bờ
sông. Bước bước nghe cỏ thật mềm quấn quýt đôi chân. Từng bước se sẻ sợ làm cỏ
thức giấc, đặt bước thật nhẹ, thật nhẹ cho cỏ không bị đau cỏ nhé. Có cánh
chuồn chuồn màu xanh lơ bị động chợt vút cánh bay lên không. Giật mình khựng
lại, ngẩng nhìn theo cánh chuồn chuồn nhỏ xa dần, lấp lánh trong nắng chiều
trông thật xinh xắn, làm mình ngẩn ngơ nhìn mãi, trong lòng chợt nghe một
thoáng gì đó bùi ngùi, một chút gì như tiên tiếc… không định nghĩa được.
Lại tiếp tục bước, từng bước khoan thai, thật nhẹ trên thảm cỏ xanh mượt mà, theo đuổi con nước đang lượn lờ chảy xuôi xuôi theo dòng, lòng thầm nghĩ : nếu những con sông đều chảy ra biển, thì đôi chân mình cũng đang xuôi dần về biển khơi đấy nhỉ. Đ.T. Thầm nghĩ rồi thầm cười trong đầu trong lúc đôi chân đều gót vẫn trôi dần theo sông.
Những gợn nước sóng sánh, lăn
tăn như cô thiếu nữ đang thẹn thùng, e ấp làm duyên soi bóng chiều tà đang chầm
chậm buông sắc áo tím mơ màng phủ về phương tây. Làn gió mát dịu hiu hiu thổi
từ dòng sông cho ta một cảm giác thật dễ chịu, thật thật thoải mái, cái không
khí trong lành, tinh khiết làm nhẹ hẳn lòng người.
Vừa đi vừa ngắm bóng mình,
bóng chiều đang thầm lặng êm đềm sánh vai, lang thang cùng nhau dưới bầu trời
trong lành đang chuyển dần sang sắc hồng tím nhạt, đây đó điểm vài áng mây
trắng nhàn hạ lững lơ bay. Cái cảm giác êm đềm, tĩnh lặng trong tâm tư của phút
giây không gợn sóng, khiến cho ta như chìm dần vào một trạng thái của giấc ngủ
tỉnh, lúc nào không hay, trong khi đôi chân vẫn bước đi trong sự bình yên, thanh thản vô âm. Những giây phút
như thế này, thế gian chỉ còn lại riêng ta với tiếng của dòng sông, với lời rì
rào cỏ cây trong gió, với ánh chiều hồng đang dịu dàng ôm lấy vạn vật. Ôm trái
tim một thoáng mơ màng giữa đất trời bao la, ôm những tạo vật vô tình đang tiển
bước chân ta, đang cuộn chảy theo hơi thở mặn nồng của dòng sông, chìm dần vào
giấc xa xăm…xa xăm.
2/13
Cầm Thư
Cầm Thư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét