VŨ KHÚC MÂY
Mây hợp, mây tan...Mây muôn hình dáng, sắc màu...
Mây khóc, mây cười cùng nắng mưa
Mây bay bay mãi tự ngàn xưa
Mây còn rong ruổi đến ngàn sau...
Mây treo lơ lững giữa tầng mây
Mây hát thênh thang chẳng tháng ngày
Mây say nhân thế giọt tình đầy
Mây sầu lướt thướt nép vào mây
Mây trên cao vút...mây chìm thấp
Mây đùa cùng sóng ngất trời mây
Mây đưa mùa đến, tiễn mùa đi
Ngơ ngẩn cùng mây mấy xuân thì
Mây đan mây kết nghìn hư ảnh...
Mây trong hồn vắng nẻo tình si !
Mây ở nơi đâu chẳng mấy khi
Lang thang cùng khắp dáng mây đi
Mẹ đã ru con trời mây ấy...
Ngàn mây rũ úa phút biệt ly !
Mây dệt ngàn hoa muôn sắc hương
Mây giữ cho mây nét vô thường...
Mây lên chuỗi tiếp hồn xanh biếc
Rộng mở hư không đón tình mây
Mây như e thẹn...ẩn vào mây
Cho gió xôn xao mõn tình gầy
Khoát áo hoàng hôn mây hồng tiá
Cười biển thênh thang mây trắng bay
Đỉnh cao nỗi nhớ...Xám chân mây !
Vầng thơ dệt mãi những mộng đầy
Một thoáng hư vô là mây đó
Trăng còn soi bóng giữa lòng mây !
Cát Tưởng
------------------------------------------------
Mặt Trời Ngày Sẽ Tắt
|
Tự Tình Muôn Xưa |
Tình vào thiên cổ |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét