Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

THƠ Tiểu Như Như

CORONA (X) !

Corona, Corona…
Xuất hiện cõi ta bà
Làm khiếp sợ người ta !
Dịch bệnh bùng phát ra
Tràn lan vô biên giới
Không chủng tộc, màu da
Không sang, hèn, đẳng cấp
Người lây người cấp tốc 
Bờ sinh, tử mong manh !

Corona giả danh…!
Từ Nhân-Quả phát sinh
Như một lời cảnh tĩnh
Đến thế giới đua tranh
Công, kỷ nghệ tiến nhanh
Tạo guồng máy sát sinh
Máu loài vật vô tội
Khổ đau trong góc tối
Đã thấm đẫm hành tinh!

Loài người có tâm linh
Đang chìm đắm vô minh!
Thành nô lệ thể xác
Mê mờ trong dục lạc
Tiền của và hư danh
Thành vô cảm, vô tâm
Ai là người lầm lỗi
Biết quay nhìn vào trong?!

Corona duỗi rong…
Mang lưỡi hái tử thần
Qua từng mảnh vi trần
Xuyên hang cùng, ngõ tận
Gõ cửa từng thâm tâm
Vật chất và uy danh
Như chiếc bóng trăng thanh
Hơi thở ngừng gang tấc
Thành cát bụi tan nhanh!

Corona trong khí…
Bay cùng khắp nhân gian
Biến phố đông, người nhộn
Nơi trà đình, tửu quán
Thành những bãi đất hoang!
Kẻ tột đỉnh cao sang
Người cùng tận lầm than
Không còn ai hơn, kém
Chung nỗi sợ, vô vàn!
  
Corona chuyển thể…
Như tiếng nói vô thinh!
Từ nơi cõi siêu linh
Vang vọng chốn hữu tình
Hãy nhìn lại Tâm mình
Đang lìa xa chân tánh
Hãy ăn năn, thức tĩnh
Về lại với Lương Năng
An bình trong Linh Thánh!

15/3/20
Tiểu như như

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét