Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

THƠ Cát Tưởng



Ta - Người ?!

Nghe hồn nhiên thơ ấu vọng về
Bóng mây…chìm kỷ niệm xa xôi
Mùi ký ức rạt rào tâm tưởng
Ngỡ phút giây còn đó bên đời.

Trôi mảnh thuyền qua giòng nước mới
Khúc sông nào còn đó sau lưng
Giòng nước chảy xuôi dòng ký ức
Điểm đến, đi liên tục không ngừng.

Thời gian miệt mài không trở lại
Giữa không gian huyền bí, mênh mông
Những thuyền con lơ lững trên sông
Chiếc bóng ảo in hình trong nước.

Dòng ý thức ai người sau, trước ?
Khoát cuộc đời chiếc áo mong manh
Trong một vòng bất diệt tử, sanh
Nơi cõi tạm duyên còn, duyên mất.

Nơi cõi tạm muôn hình, muôn sắc
Người theo hoài hạnh phúc, khổ đau ?!
Đó đây gặp gỡ xôn xao…
Yêu thương, hận ghét đuổi nhau suốt đời.

Ngỡ như cách biệt Ta, Người
Chỉ là lớp vỏ bên ngoài mà thôi
Bên trong tâm thức dòng trôi
Không sinh, không diệt, không Người, không Ta !

Ở đây nơi cõi Ta bà
Khoát manh áo tạm thành Ta, thành Người
Ôm hoài tạp niệm nổi trôi
Cái tâm phân biệt muôn đời chẳng thay !

Thật hư, đen trắng, giả ngay
Cái tâm điên đảo, tỉnh say lạc lầm
Ngày nào chưa lắng được Tâm
Bụi trần không sắc, sắc không, nhập nhằng !

Cát Tưởng
04.017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét