Nẻo đi, về… mộng mị
Có nẻo đi về đôi chân ngập ngừng
Cỏ hát bên đồi gió ngã bâng khuâng
Tình vẫn dại khờ tay nuông mộng mị
Đọng cánh môi ngơ giọt nhớ điêu linh.
Có nẻo đi về xanh xao cuộc tình
Mây ngủ ngang trời giọt khóc trên vai
Từng cánh chim bay mang xa vụng dại
Nghe sóng chìm qua những cơn đau dài.
Có nẻo thiên đàng chân theo mệt nhoài
Con tim trần trụi, ngọn nến hư vô
Ngồi thắp ưu tư giấc mê lạc loài
Giữa tiếng mưa đời gỏ nhịp như mơ.
18.01017
Cát Tưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét