Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

THƠ / Cát Tưởng

Gót Thời Gian

Nào ai níu giữ được thời gian
Ngày tháng phôi pha dấu tuổi vàng 
Tóc xanh mấy thuở màu sương úa
Mộng ước nồng nàn đã vụt tan.

Làm sao ngừng bước hởi thời gian
Nổi nhớ, niềm đau…xót lệ hàng !
Từng bóng người đi, từng bóng tiển
Trên đỉnh quạnh hiu trắng màu tang !

Lặng lẽ mòn theo gót thời gian
Quê hương ngày ấy vẫn điêu tàn
Phố xưa, đường cũ nghìn xa lạ
Linh hồn đất Mẹ đỏ bụi tan !

3/015
CátTưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét