NGỌN NẾN MUÀ ĐÔNG
Những nét thơ thưa dần màu năm tháng
Tình vẫn giọt chờ sương đọng cánh long lanh
Nghe gót chiều đi nắng loang miền cỏ uá
từng chữ đong đưa vùng hoang thức mong manh
Ta đếm thời gian để nghe thời gian đuổi
Nhặt nhạnh tháng ngày từng con chữ vu vơ
Hạnh phúc, cơn mơ thuyền xa đáp bến bờ
Cho theo gió thổi buồn vui vào vô tận
Người vẫn quanh đây của kiếp nào trở lại
Ta thắp tháng ngày từng ngọn nến chưa phai
Rừng núi bao la mùa qua vẫn miệt mài
Thu vầng trăng tiển, tóc đông dài trắng xoá
Sưởi cho lòng ấm ngoài kia cơn giá buốt
Môi thắm nụ cười, tình thương thắp trong tim
Dẫu thế gian quên, xin nhớ mãi một niềm
Bình an ẩn trú hồn nhiên chân thiện mỹ.
31/12/010
CátTưởng
Những nét thơ thưa dần màu năm tháng
Tình vẫn giọt chờ sương đọng cánh long lanh
Nghe gót chiều đi nắng loang miền cỏ uá
từng chữ đong đưa vùng hoang thức mong manh
Ta đếm thời gian để nghe thời gian đuổi
Nhặt nhạnh tháng ngày từng con chữ vu vơ
Hạnh phúc, cơn mơ thuyền xa đáp bến bờ
Cho theo gió thổi buồn vui vào vô tận
Người vẫn quanh đây của kiếp nào trở lại
Ta thắp tháng ngày từng ngọn nến chưa phai
Rừng núi bao la mùa qua vẫn miệt mài
Thu vầng trăng tiển, tóc đông dài trắng xoá
Sưởi cho lòng ấm ngoài kia cơn giá buốt
Môi thắm nụ cười, tình thương thắp trong tim
Dẫu thế gian quên, xin nhớ mãi một niềm
Bình an ẩn trú hồn nhiên chân thiện mỹ.
31/12/010
CátTưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét