Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

Thơ


Sự Sống…Không biên giới !

Trong mạch sống lặng nghe lời vĩnh cữu
Gọi thì thầm từ một kiếp không tên
Bước ngập ngừng về những nẻo ru quên
Nghe hiện hữu chào bình minh tiếp nối

Trong im lắng sóng đưa nghìn trôi nổi
Bóng cuộc đời vờn hái mộng hư vô
Tiếng giọt mưa...chiếc lá gọi thay mùa
Đâu tìm dấu xanh xưa về nẻo mất !

Trong ta bỗng một khắc thời gian đuổi
Nối sau lưng vào biển tới... bao la
Quá khứ tan, không gian bóng nhạt nhòa
Nghe sự sống chạm lằn không biên giới.

8/5/014
CátTưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét