SẮC ÁO VÔ THƯỜNG
Gió dỗi cho đêm dài buốt lạnh
Mây hờn phiêu bạt kín
chiều hoang
Chân buồn lạc lỏng bước
đông sang
Sương tuyết giăng giăng
mùa đã đổi
Đời người trái ngang về ngõ rối
Quẩn quanh tình lạc lối
hoang mang
Yêu thương hụt hẫng giấc
mộng tan
Ngơ ngẩn bóng giữa hồn
đông lạnh giá
Từng chiếc lá lìa cành khô hối hả
Mùa qua mùa theo ngày
tháng nổi trôi
Có nhớ chăng màu kỷ niệm
phai phôi
Trên chiếc áo vô thường
loang muôn sắc !
28/12/13
Cát Tưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét